DƯỠNG SINH CHĂM CHỈ, VĂN THƠ LUYỆN RÈN Sáng tác: Đỗ Hữu Diên
Tôi ngồi viết mấy vần thơ
Mà sao cứ mãi ngẩn ngơ thế này
Văn thơ nghĩa chẳng đủ đầy
Cớ sao lần này tôi nghĩ chẳng ra
Nhiều đêm ngồi đến canh ba
Nghe mấy con gà nó gáy ke ke
Mà thơ thì vẫn tồ te
Viết đi viết lại
Đọc nghe vẫn buồn
Vì thơ viết chẳng có hồn
Chắc là tôi buồn nên nghĩ chẳng ra
Hôm qua tôi ngồi ở nhà
Vắng đi một buổi không đi chăm vườn
Viết bài mừng các cụ luôn
Nay nhờ ơn Đảng dẫn đường ta đi
Ngày xưa các cụ có gì
Cơm niu, nước lọ
Ngồi lì xóm quê
Quạt mo bị gậy la lê
Xin ăn trải khắp miền quê nhọc nhằn
Ngày nay các cụ xa gần
Được Đảng giành phần mọi sự chăm lo
Tuổi cao vào hội người già
Cụ ông, cụ bà sống khỏe, sống vui
Câu lạc bộ L.T.Hđã ra đời
Thu hút mọi người luyện tập dưỡng sinh
Tập luyện để giữ cho mình
Có đủ sức khỏe thiên đình “hết mơ”
Dưỡng sinh bài thuốc trời cho
Đảng trận trọng nhận
Để lo cho mọi người
Câu lạc bộ L.T.H ra đời
Tạo cho mọi người sống khỏe, sống vui
Dưỡng sinh bài thuốc tuyệt vời
Luyện cho mọi người chắc khỏe gân cơ
Hò vè cùng với văn thơ
Bài thuốc luyện não
Trong mơ đang tìm
Thuở xưa đương độ thanh niên
Đêm dài ngồi viết gửi em mấy vần
Lời thơ giữa ánh trăng ngần
Êm như dòng nước “sông đằn” chiều thu
Cũng nhờ luyện não công phu
Mà tôi tìm được chữ, câu dịu dàng
Xin đừng chớ để lở làng
Não bộ lão hóa
Cùng tấm thân tàn
Thì dẫu có cả núi vàng
Ta cũng để hư
Mong câu lạc bộ L.T.H từ giờ
Dưỡng sinh chăm chỉ
Văn thơ luyện rèn
Ghi chú: “L.T.H” là liên thế hệ.
Tháng 8 năm 2014