Tôi về thăm lại quê nhà
Nơi thôn Hữu Chính làng đà khi xưa.
Thân quen vẫn những bóng dừa
Vẫn cây gạo ấy, sống thừa trăm năm.
Sợi tơ nhớ những nong tằm,
Thương cha, thương mẹ đêm nằm chiếu manh.
Mã chùa, mã lớn bao quanh,
Trăm cây, nghìn gốc kết thành lũy che:
Che cho mát rượi trưa hè,
Che mùa đông giá, ấm nhà tranh tre.
Dẫu rằng quả sấu, quả me
Bòng bòng, lăng lổ, tiếng ve vọng về.
Tình quê như nặng lời thề
Lúa rua, lúa bát mải mê hai mùa.
Đồng Đèn lắm cá ai mua?
Đồng Hà lắm chạch, lắm rùa còn không?
Quê ta khởi sắc ánh hồng,
Nhà nhà kiểu mới mà lòng xốn xang.
Tiếng loa vọng tới họp làng,
Đây nhà văn hóa đẹp sang quê nhà.
Bây giờ rộn rã tiếng ca
Trẻ thơ ca hát, cụ già dưỡng sinh,
Xuân về nhớ lạnh đầu đông
Tuổi già thổn thức, trong lòng ngất ngây.
Rượu nồng lưng chén mà say,
Mừng vui quê mẹ, tháng ngày khác xưa!
(Tác giả Hoàng Khới, Hội NCT xã Tế Lợi)